nẻo đường năm xưa giờ vắng lặng chiều mưa
Chiều 27 Tết, đang săm soi cây mai do Quân tặng, Áng Vân nghe "loa phường" yêu cầu đồng bào, đúng ba giờ chiều, đến "tòa án nhân dân" xem "xử ný" tên "phản động"! Áng Vân chẳng để ý.
Trưa nắng đổ, chiều mưa rào bất chợt Hai bóng hình vẫn chung một lối đi… Em đi trước, anh đi sau thầm lặng Đường vào đời đã có anh và em… Anh đã quen gọi hai tiếng "em ơi" ! Từ cái dạo anh, em còn đi học… Em đi trước vai tròn ôm […]
Nghe lúa lùa ắng lặng Chiều mưa đường số 5 Đôi mắt sao đăm đăm Chứa cả trời mây nặng Miền Việt Bắc xa xăm? Ôi núi rừng thương nhớ Rét mướt đã hai năm! Chiều mưa ngàn hoa nở Hoa phới bay mùa xuân Bếp sàn gây ngọn lửa Chén trà ngát tình dân Chiều mưa lùa các cửa Ngày bộ đội hành quân Mẹ già không nói nữa
Nhưng, những cánh hoa Xuân tan tác rụng - cánh mai, cánh cúc lắc rắc, cùng màu nắng nhạt đã nhuộm vàng nẻo đường. Buổi chiều cứ trôi dần, cứ trôi, như màu nắng in trên ngàn lá cũng ngả dần sắc thắm. Nhưng người mang niềm nhớ vẫn "ngơ ngác" đi tìm.
Đoạn Tuyệt (lofi Ver) Đạt Long Vinh - Nẻo đường năm xưa giờ vắng lạnh chiều mưa Hợp tác, quảng cáo, khiếu nại các vấn đề về bản quyền liên hệ
Forum Meilleur Site De Rencontre Gratuit.
Thầm chào nhau thôi rồi vĩnh biệt người ơi Ngày buồn đã tới này giây phút tôi xa người Tình đã úa nhàu, mình đã thôi nhau Từ đây biết rồi đời tôi sẽ đi về đâu. Nẻo đường năm xưa giờ vắng lạnh chiều mưa Lời nào đã hứa còn lưu giữ chi thêm thừa Người thương ai rồi, người hết thương tôi Người đâu biết rằng lòng này tan nát tơi bời. ĐK Yêu thương cho nhau đẹp trong phút giây ban đầu Tưởng là bền lâu ai ngờ đâu đoạn cuối thương đau Qua bao tháng ngày bơ vơ chốn này Anh vui với ai rồi mà tôi đâu có hay. Oan khiên cho tôi là khi đã trao anh rồi Cả cuộc đời tôi bây giờ đây đổi lấy đơn côi Thôi anh hãy cười, yên vui với người Riêng tôi sẽ tự tìm một nơi chôn cõi đời. Kỳ vọng bao nhiêu nào có được gì đâu Người càng níu kéo càng xui khiến thêm u sầu Thì thôi tôi đành giải thoát cho tôi Để tôi khóc cười đừng cay đắng đôi bờ môi. Đường tình ta đi là đi vào biệt ly Chẳng hề nghĩa lý vì đâu có thương yêu gì Người đi qua rồi, người đã quên tôi Bỏ tôi đứng lại lầm lạc phương hướng trong đời. 1. Thầm chào nhau [Dm] thôi rồi vĩnh biệt người [Bb] ơiNgày buồn đã [F] tới, này [Gm] giây phút tôi xa [Am] ngườiTình đã úa [C] nhàu, [Am] mình đã thôi [Bb] nhauTừ đây biết [Gm] rồi đời tôi sẽ đi về [A7] đường năm [Dm] xưa giờ vắng lạnh chiều [Bb] mưaLời nào đã [F] hứa còn [Gm] lưu giữ chi thêm [Am] thừaNgười thương ai [C] rồi, [Am] người hết thương [Bb] tôiNgười đâu biết [Dm] rằng lòng này [A7] tan nát tơi [Dm] bời [Gm][Am]ĐKYêu thương cho [F] nhau, đẹp [Gm] trong phút giây ban [Dm] đầuTưởng là bền [Gm] lâu ai ngờ [C] đâu đoạn cuối thương [F] đau[Gm] Qua bao tháng [A7] ngày [C] bơ vơ chốn [Bb] này[C] Anh vui với [Am] ai rồi mà tôi đâu có [C] hay. [A7]Oan khiên cho [Dm] tôi là [Gm] khi đã trao anh [Dm] rồiCả cuộc đời [Gm] tôi bây giờ [C] đây đổi lấy đơn [F] côi[Gm] Thôi anh hãy [Am] cười, [C] yên vui với [Bb] người[C] Riêng tôi sẽ [Am] tự tìm một [A7] nơi chôn cõi [Dm] đời [Gm][Am]2. Kỳ vọng bao [Dm] nhiêu nào có được gì [Bb] đâuNgười càng níu [F] kéo càng [Gm] xui khiến thêm u [Am] sầuThì thôi tôi [C] đành [Am] giải thoát cho [Bb] tôiĐể tôi khóc [Gm] cười đừng cay đắng đôi bờ [A7] tình ta [Dm] đi là đi vào biệt [Bb] lyChẳng hề nghĩa [F] lý vì [Gm] đâu có yêu thương [Am] gìNgười đi qua [C] rồi [Am] người hết thương [Bb] tôiBỏ tôi đứng [Dm] lại lầm lạc [A7] phương hướng trong [Dm] đời [Gm][Dm]
nẻo đường năm xưa giờ vắng lặng chiều mưa